Top 15+ Bài thơ về mùa thu hay, lãng mạn, nổi tiếng nhất

Mùa thu có lẽ là mùa đẹp nhất trong năm. Mùa thu nhẹ nhàng nhưng vẫn sang trọng và thanh lịch. Mùa thu không nóng như mùa hạ, không lạnh như mùa đông, không ẩm ướt như mùa xuân. Sống giữa mùa thu mới thấy yêu đời, yêu người, yêu đời hơn. Bài viết này muốn gửi đến bạn top 15+ Bài thơ về mùa thu hay, lãng mạn, nổi tiếng nhất.

1. Thơ về mùa thu lá vàng hay, lãng mạn

Bên cạnh mùa xuân, mùa thu cũng là niềm cảm hứng bất tận của thơ ca. Trong dòng chảy của thời gian, chúng ta đã chứng kiến sự ra đời của rất nhiều tác phẩm xuất sắc về mùa thu. Vậy nên, mùa thu đang là nguồn cảm hứng của nhiều nhà thơ, dưới đây là tuyển tập bài thơ về mùa thu lá vàng hay nhất.

Thu về

Hòa vào trong gió làn hương,

Thoảng mùi hoa sữa con đường ta qua.

Giao mùa mới lốm đốm hoa,

Nơi nào tình ngỏ vỡ òa con tim.

Hạ đi thu mãi trốn tìm,

Heo may se lạnh, lũ chim vội vàng.

Tiết trời đang kéo thu sang,

Làm cho cảnh vật ngỡ ngàng đổi thay.

Buổi sớm sương nhè nhẹ bay,

Lá xanh mùa hạ, giờ thay lá vàng.

Mây che làm nắng mơ màng,

Tất cả hội tụ để mang thu về.

Không gian nới rộng bốn bề,

Lẽ nào thu đã tìm về chẳng hay!

tho-ve-mua-thu-1

Mùa thu bình yên

Ta thả hồn theo cơn gió hiu hiu

Bỗng nghe lòng sao bình yên đến lạ

Cuộc sống số nơi phù hoa đô hội

Chút heo may cuốn trôi hết muộn phiền.

Ta tìm mình trong một sáng bình yên

Cơn mưa nhẹ ru miền xa thương nhớ

Gió chớm lạnh xua đi ngày hoang vỡ

Thuở xa rồi duyên nợ vẫn chờ nhau.

Ta mãi nhìn cánh chim dạo xa xôi

Cà phê đắng màn sương còn bốc khói

Kỷ niệm xưa dĩ vãng còn nhắn gởi

Lá vẫy chào vọng gợi tiếng yêu thương.

Ta nghĩ đời với bao nỗi vấn vương

Hoài niệm mãi một thời hương dĩ vãng

Ta chẳng nhớ hay muộn màng hối tiếc

Hương ngọt ngào lưu luyến quyện hồn ta.

Thu nhớ

Thu về sắc lá chẳng còn xanh

Chậm chậm cô đơn bước độc hành

Nỗi nhớ nên câu sầu chất ngất

Niềm thương gói gọn chữ yêu anh

Mây ơi! Hãy giúp tìm tin nhạn

Gió hỡi! Lang thang kiếm yến oanh

Mộng ước tương phùng nay đã vỡ

Giọt sầu mặn đắng suốt năm canh.

Nắng thu – Chu Long

Nắng Thu gió với lao xao

Màu vàng non nhẹ đầy trào khoảng không

Con đò đợi khách bên sông

Nước mềm như dải lụa hồng vắt ngang.

Thơm thơm hoa bưởi cúc vàng

Quyện hương xanh cốm dịu dàng lâng lâng

Tiếng ve tiếc hạ mắt quầng

Để cành phượng vĩ lá bâng khuâng buồn.

Áo dài ôm chiếc lưng thon

Thướt tha mềm mượt nét son dịu dàng

Tay nhặt sợi nắng Thu vàng

Thả lên đồng ruộng sắp sang vụ cày.

Nắng Thu nhẹ lá vàng bay

Em là ánh nắng Thu say bao người

Em mãi là nắng Thu ơi

Nắng Thu em mãi trọn đời xuân tôi!

tho-ve-mua-thu-2

2. Thơ về mùa thu tình yêu ngọt ngào

Mùa thu đến, nỗi buồn về… Thế rồi mùa thu ghé cũng qua đây và mang theo những yêu thương của một thời đã xa xôi và cũ kỹ. Mùa thu lạ lắm, xơ xác mà thanh yên, vàng vọt mà bình lặng, lạ lùng, khiến cho con người ta cũng kỳ quặc theo từ đó. Vậy nên, mùa thu đang là nguồn cảm hứng của nhiều nhà thơ, từ đó thơ tình yêu mùa thu thường gắn liền với những câu chuyện tình yêu vô cùng xúc động.

Chờ Cánh Thiên Di

Khi chiều về thăm thẳm cuối trời xanh

Mây tim tím giăng giăng đầy hối hả

Lồng ngực đập phập phồng nghe rất lạ

Hòn chông chênh rơi rớt nỗi mặn mà

Ngày hôm ấy phố thẫn thờ trông ngóng

Hạ lạnh lùng mưa tiễn bước em đi

Thu dằng dặc một trời vàng võ khóc

Gió nặng nề xao xuyến cánh thiên di

Từ ngày ấy sầu đằng đẵng nghìn thu

Bóng chiều loang in sương khói mịt mù

Ta ngơ ngác một hồn thu xơ xác

Tình liêu xiêu mỏi rũ sợi yêu rung

Để chiều nay tơ nắng rớt rơi đây

Giữa mênh mông thương nhớ rụng vơi đầy

Bóng hoàng hôn ngại ngần thôi ráng đỏ

Đã muộn màng… giữ lấy… cánh chim bay…

Phố Thu

Phố đứng rầu rầu khóc chiều sang

Hoàng hôn lớp lớp phủ lá vàng

Tôi về phố cũ thưa thưa vắng

Xơ xác bên lề vạt nắng hoang

Tôi vẫn về đây mỗi ngày ngày

Tháng tháng trả về những hôm nay

Thời gian xuôi ngược mênh mông quá

Năm tháng ưu tư nổi một ngày

Tôi về, thu đến, phố đơn côi

Nỗi niềm đơn chiếc: xác lá rơi

Thăm thẳm chân mây sầu lặng lẽ

Hoàng hôn nắng đổ rợp rợp trời

Tôi đứng đợi gì? Nhớ nhớ ai?

Chiều nghiêng nghiêng bước bóng chạy dài

Ửng vầng mây tím: buồn vô cớ!

Nghe mùa thu về rơi trên vai…

Khói thuốc rơi đầy: dáng chiều mơ!

Nửa nhớ nửa quên, gót hững hờ

Góc phố tôi qua chầm chậm lại

Như ngắm anh chàng đứng làm thơ.

Ôi thu đợi chờ, thu ước ao:

“Người ấy về đây khép áo chào”

Duyên dáng làm sao, mùa thu nhỉ?

Mới nghĩ thôi mà tim xôn xao!

tho-ve-mua-thu-3

Và Em Là Thu!

Em là thu đó, em biết chăng?

Hoàng hôn nắng đổ bóng chiều giăng

Thu chết ngả nghiêng trên làn tóc

Em đứng trông theo lá úa vàng

Em là thu đó, em biết không?

Là nỗi tình thu của nhớ mong

Đứng lên em hỡi gom thu lại

Đừng để mùa đông nhỏ lệ hồng

Tôi thấy gió sầu của chia ly

Em có đưa tay cố ôm ghì ?

Gió đông đến rồi! Đừng bỡ ngỡ

Xin giữ trong lòng trái tim si

Em là mùa thu, em là thu

Em là mong nhớ của tình ai

Đừng sang đông nhé! Em – thu hỡi!

Để vương chút nắng ngõ hồn dài..

Và em là thu, em là thu!

Nắng Chiều

Có phải mắt em trong chiều biếc

Cho anh thương nhớ ngẩn ngơ lòng

Sợi nắng hoàng hôn vương mái tóc

Buông chùng tơ liễu giữa thu không

Thuở ấy giấu lòng một tiếng thương

Ôm ấp mộng mơ cõi miên trường

Ngoài hiên lá đổ chờ trăng sáng

Khe phòng trăn trở một niềm vương

Mùa đến mùa đi mùa lại qua

Thu qua thu lại thu đi xa

Xác xơ cành lá, xơ xác phố

Niềm nỗi riêng mang vẫn mặn mà

Bên ấy chiều nay có vui không?

Chắc vẫn mây xanh, vẫn nắng hồng

Nhớ chăng một người thời xa đó?

Buồn nắng buồn mưa mãi chờ trông

Ghé Về Phố Cũ

Ta ghé ngang một chiều phố cũ

Hoàng hôn buồn vàng võ chân rêu

Tiếng gió gọi mơ hồ xào xạc

Dư hương xưa chợt vướng ngang chiều

Phố thân quen bây chừ xa lạ

Ta loay hoay đợi phố lên đèn

Rằng hôm nay mưa không tầm tã

Hay bên đời thiếu dấu chân quen?

Này yêu dấu buổi đầu tím nhớ

Thành phố sầu lạc lõng sương thu

Và tâm hồn ướt mềm sỏi đá

Đã tan tành khúc nhạc tình ru

Phố buồn lắm buồn không kể xiết

Bóng dòng người giết bóng đời ta

Ta thương nhớ ai về ai biết

Phố ồn ào cùng gió phôi pha

Tìm đâu đây một thời yêu dấu

Trót chia lìa tan cõi hư không

Tìm đâu đây một thời để nhớ

Đã bao ngày mỏi mắt chờ trông

Mỗi lần về ghé ngang phố cũ

Lối em về phong kín mưa giăng?

Hay cuối đường có ai đứng đợi

Em đi về quên một mùa trăng!

tho-ve-mua-thu-4

Tôi Có Một Mùa Thu

Tự bao giờ ta có một mùa thu

Mãi cháy nồng màu u sầu vàng võ

Lá hoài rơi trong mấy chiều trở gió

Nắng thu tàn xào xạc dưới hiên xa

Thu vội vàng in dấu bước em sang

Ngày em đi lối hoang tàn lá đổ

Mấy năm trôi thu rơi hoài trên phố

Em trong thu nên thu hóa mặn mà

Duyên yêu chết, người đi, tim băng giá

Tình quên ta nhưng thu lại bên ta

Người đời bảo xuân rũ cánh chiều qua

Hạ ngơ ngác buông cơn mưa rào rạt

Mà trong ta tiếng lòng thu xơ xác

Vẫn vọng vàng lịm tím cả trời chiều

Ở nơi này mùa gợi nhớ em ơi

Khói thuốc buông đưa hoàng hôn vào tối

Mùa còn xanh nhưng thu ta rơi vội

Đưa hồn thơ vào cõi lặng nhạt nhòa…

Xôn Xao Mùa Thu

Chiều buồn loang tím cuối đường mây

Lác đác yêu thương rụng vơi đầy

Ve tấu khúc sầu nghe não ruột

Sương hòa khói thuốc lạnh lùng bay

Ai về đường ai thời gian trôi

Dư hương phảng phất mặn bờ môi

Người ơi lối cũ buồn hiu hắt

Bạc trắng tình duyên thuở xa rồi

Ta trốn vào nhau trái tim đau

Để một mùa thu phải nát nhàu

Nhẹ nhàng em giết mùa thu chết

Nắng đẹp chiều xưa đã phai màu

Chiều nay làn tóc phủ trời mây

Và em biền biệt chẳng còn đây

Dõi mắt xa xăm chờ mưa xuống

Nắng buồn vẫn khóc cuối trời tây

Từ ấy em về phương trời nao?

Chẳng có cho nhau cái vẫy chào

Mỗi lúc tiếng lòng vương chân bước

Có nghe mùa thu đang xôn xao?

tho-ve-mua-thu-5

Vàng Thu

Vàng xơ xác giữa hồn xuân xanh lá

Vàng tả tơi cơn mưa hạ đầu mùa

Vàng ưu sầu ru cành lá đong đưa

Vàng nức nở nhớ người xưa hờ hững

Tôi tìm về độ thu chiều tháng bảy

Sao tim em cất bước chẳng đợi chờ

Và thu hỡi, liệu rằng thu có tuổi?

Lớn dần theo đau đớn với mộng mơ

Mùi khói thuốc quyện vào hương làn tóc

Con phố quen nhớ phố lạ đau lòng

Em quên rồi hay em đang bận khóc

Mà hồi âm chẳng có, kẻ chờ trông!

Vàng thu rồi, bởi lá xào xạc đấy

Ta xốn xang một mùa lá bay ngang

Vàng thu rồi, mùa chia ly trần thế

Em đi rồi, màu lá úa thở than…

3. Thơ ngắn về mùa thu bất hủ

Mùa thu mang theo cái tiết trời se lạnh, một chút hanh khô, một chút buồn bã, ly biệt như chiếc lá lìa cành đã là nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca. Những bài thơ ngắn về mùa thu bất hủ, hay nhất được sưu tầm và tổng hợp.

Sang thu

Bỗng nhận ra hương ổi

Phả vào trong gió se

Sương chùng chình qua ngõ

Hình như thu đã về.

Sông được lúc dềnh dàng

Chim bắt đầu vội vã

Có đám mây mùa hạ

Vắt nửa mình sang thu

Vẫn còn bao nhiêu nắng

Đã vơi dần cơn mưa

Sấm cũng bớt bất ngờ

Trên hàng cây đứng tuổi

Khi thu rụng lá

Em có bao giờ nói với anh

Những câu tình tứ thuở ngày xanh,

Khi thu rụng lá bên hè vắng

Tiếng sáo ngân xa vắng trước mành.

Em có bao giờ nghĩ tới anh

Khi tay vin rũ lá trên cành?

Cười chim cợt gió nào đâu biết:

Chua chát lòng anh biết mấy tình?

Lòng anh như nước hồ thu lạnh,

Quạnh quẽ đêm soi bóng nguyệt tà…

Ngày tháng anh mong chầm chậm lại,

Hững hờ em mặc tháng ngày qua…

Mùa đông đến đón ở bên sông,

Vội vã cô em đi lấy chồng

Em có nhớ chăng ngày hạ thắm:

Tình anh lưu luyến một bên lòng?

tho-ve-mua-thu-6

Câu cá mùa thu

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,

Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.

Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,

Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.

Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,

Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.

Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,

Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

Mùa thu tiễn em

Em đi, trăng sắp độ tròn

Mùa thu quá nửa, lá giòn khô cây

Tiễn em trong cảnh thu này

Lòng em muôn tiếng, sao đầy lặng im?

Ta về, giữa khoảng trời đêm

Vành trăng như thể mắt em soi đường.

Gió thu

Trận gió thu phong rụng lá vàng

Lá rơi hàng xóm, lá bay sang

Vàng bay mấy lá năm già nửa

Hờ hững ai xui thiếp phụ chàng!

Trận gió thu phong rụng lá hồng

Lá bay sang tường bắc, lá sang đông

Hồng bay mấy lá năm hồ hết

Thơ thẩn kìa ai vẫn đứng không!

Tiếng thu

Em không nghe mùa thu

Dưới trăng mờ thổn thức?

Em không nghe rạo rực

Hình ảnh kẻ chinh phu

Trong lòng người cô phụ?

Em không nghe rừng thu,

Lá thu kêu xào xạc,

Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô?

Thu rơi từng cánh

Mùa thu hoa cúc lại tàn

Thuyền ai buộc mãi bên làn cây cong!

Người về để lại phòng không

Thu rời từng cánh cho lòng nhớ thương.

Có người cung nữ họ Vương

Lên lầu nhìn dải sông Hương nhớ nhà.

tho-ve-mua-thu-7

Anh ghét mùa thu

Bốn mùa. Anh “ghét nhất” mùa thu

Lá rụng nhiều hơn, lối sương mù

Rồi mưa, lại nắng, hờn ghen chín

Người rẽ về đâu trong giấc mơ.

Vẫn say. Say đắm những hoàng hôn

Để ngỏ cho thu khỏa điếng hồn

Dìu nhánh trăng gầy xuyên cánh mộng

Biết có ngây khờ… Hoang vắng hơn?

Có rất nhiều nhà thơ, nhà văn đã sử dụng mùa thu như một chủ đề thơ về mùa thu. Đặc biệt trong kho tàng văn hóa Việt Nam, nhiều tác giả mượn những vần thơ về mùa thu để làm nền cho sự sáng tác, sáng tác của mình. Trên đây là tuyển tập top 15+ Bài thơ về mùa thu hay, lãng mạn, nổi tiếng nhất. Hi vọng qua những bài thơ về mùa thu này bạn có thể nghe được tiếng lòng của mình và mang thêm nhiều năng lượng, nhiều cảm xúc hơn nữa!

Mai Anh

Mai Anh

Trên thị trường ngày càng có nhiều sản phẩm đa dạng về mẫu mã, tính năng để đáp ứng nhu cầu của người tiêu dùng, bởi vậy khó khăn của người tiêu dùng là lựa chọn cho mình một sản phẩm phù hợp và chất lượng. Mai Anh hi vọng qua những bài reviews, đánh giá, tổng hợp của mình trên Phongreviews sẽ giúp cho quý đọc giả lựa chọn được cho mình những sản phẩm ưng ý. Mai Anh và đội ngũ tác giả trên Phongreviews rất mong nhận được những ý kiến đóng góp của mọi người nhằm nâng cao chất lượng nội dung và ngày càng nhiều sản phẩm được đánh giá, reviews hơn nữa. Cảm ơn quý đọc giả đã ghé thăm.

We will be happy to hear your thoughts

Leave a reply

Phong Reviews
Logo
Enable registration in settings - general